Dao động ngẫu nhiên là một chỉ báo động lượng phổ biến, đo lường mức giá đóng cửa của tài sản so với khoảng giá của nó trong một khoảng thời gian nhất định. Nó dựa trên giả định rằng trong xu hướng tăng, giá đóng cửa có xu hướng gần đạt đến giới hạn trên của khoảng, trong khi trong xu hướng giảm, giá đóng cửa có xu hướng gần đạt đến giới hạn dưới.
Cấu trúc và tính toán chỉ báo ngẫu nhiên
Chỉ báo dao động ngẫu nhiên bao gồm hai đường: %K và %D. Đường %K là đường chính và được tính theo công thức:
%K = [(Giá đóng cửa - Min Low) / (Max High - Min Low)] x 100
Min Low - giá tối thiểu trong n khoảng thời gian, Max High - giá tối đa trong n khoảng thời gian.
Đường %D là phiên bản làm mượt của đường %K, thường được tính toán như một trung bình di động đơn giản 3 kỳ.
Diễn giải chỉ báo ngẫu nhiên
Khi phân tích chỉ báo ngẫu nhiên, điều quan trọng là phải xem xét các mức độ chính: giá trị 20 cho thấy thị trường đang bị bán quá mức và có thể là tín hiệu mua, trong khi giá trị 80 cho thấy thị trường đang bị mua quá mức và có thể báo hiệu cần bán. Một phương pháp hiệu quả để giải thích là tìm kiếm sự phân kỳ giữa chỉ báo và giá, điều này có thể chỉ ra sự yếu đi của xu hướng và đảo chiều tiềm năng.
Chiến lược sử dụng chỉ báo ngẫu nhiên
Các nhà giao dịch thường áp dụng một số chiến lược cơ bản sử dụng chỉ báo ngẫu nhiên. Chiến lược giao cắt ngẫu nhiên giả định mua khi %K cắt %D từ dưới lên, và bán khi %K cắt %D từ trên xuống. Trong chiến lược phân kỳ ngẫu nhiên, phân kỳ tăng giá là tín hiệu tiềm năng để mua, trong khi phân kỳ giảm giá là tín hiệu để bán. Chiến lược quá mua/ quá bán dựa trên việc cắt các mức tương ứng: thoát khỏi vùng quá mua có thể báo hiệu bán, trong khi thoát khỏi vùng quá bán có thể báo hiệu mua.
Hạn chế của chỉ báo ngẫu nhiên
Mặc dù phổ biến, chỉ báo dao động ngẫu nhiên có những hạn chế nhất định. Tính chất trễ của nó, dựa trên phân tích các biến động giá trong quá khứ, có thể làm giảm độ chính xác trong việc dự đoán các biến động trong tương lai. Hơn nữa, chỉ báo có xu hướng đưa ra các tín hiệu giả trong các giai đoạn biến động thấp hoặc trên các thị trường không có xu hướng rõ ràng. Do đó, nên sử dụng chỉ báo ngẫu nhiên kết hợp với các công cụ kỹ thuật khác để xác nhận tín hiệu và nâng cao độ chính xác của phân tích.
Ứng dụng của chỉ báo ngẫu nhiên
Chỉ báo ngẫu nhiên được các nhà giao dịch sử dụng rộng rãi để đo lường động lực và xác định các điểm đảo chiều tiềm năng của xu hướng. Sự đơn giản trong việc sử dụng và diễn giải của nó khiến nó trở thành một công cụ hữu ích để phát triển các chiến lược giao dịch phù hợp với phong cách giao dịch và mức độ rủi ro cá nhân.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Hướng dẫn đầy đủ về cách sử dụng chỉ báo ngẫu nhiên
Chỉ báo ngẫu nhiên trong giao dịch
Dao động ngẫu nhiên là một chỉ báo động lượng phổ biến, đo lường mức giá đóng cửa của tài sản so với khoảng giá của nó trong một khoảng thời gian nhất định. Nó dựa trên giả định rằng trong xu hướng tăng, giá đóng cửa có xu hướng gần đạt đến giới hạn trên của khoảng, trong khi trong xu hướng giảm, giá đóng cửa có xu hướng gần đạt đến giới hạn dưới.
Cấu trúc và tính toán chỉ báo ngẫu nhiên
Chỉ báo dao động ngẫu nhiên bao gồm hai đường: %K và %D. Đường %K là đường chính và được tính theo công thức:
%K = [(Giá đóng cửa - Min Low) / (Max High - Min Low)] x 100
Min Low - giá tối thiểu trong n khoảng thời gian, Max High - giá tối đa trong n khoảng thời gian.
Đường %D là phiên bản làm mượt của đường %K, thường được tính toán như một trung bình di động đơn giản 3 kỳ.
Diễn giải chỉ báo ngẫu nhiên
Khi phân tích chỉ báo ngẫu nhiên, điều quan trọng là phải xem xét các mức độ chính: giá trị 20 cho thấy thị trường đang bị bán quá mức và có thể là tín hiệu mua, trong khi giá trị 80 cho thấy thị trường đang bị mua quá mức và có thể báo hiệu cần bán. Một phương pháp hiệu quả để giải thích là tìm kiếm sự phân kỳ giữa chỉ báo và giá, điều này có thể chỉ ra sự yếu đi của xu hướng và đảo chiều tiềm năng.
Chiến lược sử dụng chỉ báo ngẫu nhiên
Các nhà giao dịch thường áp dụng một số chiến lược cơ bản sử dụng chỉ báo ngẫu nhiên. Chiến lược giao cắt ngẫu nhiên giả định mua khi %K cắt %D từ dưới lên, và bán khi %K cắt %D từ trên xuống. Trong chiến lược phân kỳ ngẫu nhiên, phân kỳ tăng giá là tín hiệu tiềm năng để mua, trong khi phân kỳ giảm giá là tín hiệu để bán. Chiến lược quá mua/ quá bán dựa trên việc cắt các mức tương ứng: thoát khỏi vùng quá mua có thể báo hiệu bán, trong khi thoát khỏi vùng quá bán có thể báo hiệu mua.
Hạn chế của chỉ báo ngẫu nhiên
Mặc dù phổ biến, chỉ báo dao động ngẫu nhiên có những hạn chế nhất định. Tính chất trễ của nó, dựa trên phân tích các biến động giá trong quá khứ, có thể làm giảm độ chính xác trong việc dự đoán các biến động trong tương lai. Hơn nữa, chỉ báo có xu hướng đưa ra các tín hiệu giả trong các giai đoạn biến động thấp hoặc trên các thị trường không có xu hướng rõ ràng. Do đó, nên sử dụng chỉ báo ngẫu nhiên kết hợp với các công cụ kỹ thuật khác để xác nhận tín hiệu và nâng cao độ chính xác của phân tích.
Ứng dụng của chỉ báo ngẫu nhiên
Chỉ báo ngẫu nhiên được các nhà giao dịch sử dụng rộng rãi để đo lường động lực và xác định các điểm đảo chiều tiềm năng của xu hướng. Sự đơn giản trong việc sử dụng và diễn giải của nó khiến nó trở thành một công cụ hữu ích để phát triển các chiến lược giao dịch phù hợp với phong cách giao dịch và mức độ rủi ro cá nhân.